Câu chuyện Quan Vũ ‘đơn đao phó hội’ nổi tiếng ngàn năm, sau này đã được các nghệ nhân kể chuyện đời Tống, đời Nguyên nâng lên thành một giai thoại trần giới, được dựng thành những vở kịch nhiều người biết đến. Ông La Quán Trung đã bám vào truyền thuyết bình dân và viết thành một trong tứ đại thành quả, Tam Quốc diễn nghĩa, làm cho dương thế sau không hết lời tán thưởng.
Tác giả La Quán Trung lấy nhà Hán khiến cho chính thống và ủng hộ Lưu Bị, cho nên Quan Vũ – người trợ giúp đắc lực của Lưu Bị được miêu tả là hero chính diện, vũ dũng hào hiệp, có khí phách nhân vật. Một trong những điển tích nhiều người biết đến nhất của ông chính là ‘đơn đao phó hội’, một bản thân mình một đao sang đất Đông Ngô dự cỗ bàn.
Trong trận chiến Xích Bích, Khổng Minh lợi dụng lúc quân Tào và quân Ngô sống chết với nhau, đã khéo léo cắt cử các bộ tướng như Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Tử Long… đi chiếm đoạt cứ rộng rãi huyện của Kinh Châu. Kinh Châu là một vùng đất vô cùng cần thiết mà cả 3 nhà Tôn, Tào và Lưu đều muốn choán cứ. Có được Kinh Châu là có được nền móng để gây dựng cơ đồ.
Tại sao lại là Kinh Châu?
Kinh Châu là mảnh đất để lại phần nhiều câu chuyện kỳ lạ vào thời Tam Quốc, đó là nơi giành giật quyết liệt giữa ba thần thế quân phiệt Nguỵ, Thục, Ngô. Những câu chuyện nhiều người biết đến như Tào A man đi tắt hẻm Hoa Dung, Giang Tả cầu hôn, vay Kinh Châu, mất Kinh Châu, chặn sông giằng A Đẩu, Quan chúa thượng đơn đao phó hội… là những câu chuyện rất kỳ ảo được La Quán Trung vẽ thành những bức tranh khôn xiết đặc sắc trong một seri những câu chuyện được mắc nối đan kết với nhau thành một chuỗi những sự kiện lớn trong cả một quãng thời điểm mười mấy năm binh lửa ngất trời.
Kinh Châu là mảnh đất để lại đa số câu chuyện kỳ lạ vào thời Tam Quốc, đấy là nơi tranh giành quyết liệt giữa ba thần thế quân phiệt Nguỵ, Thục, Ngô. (Ảnh: Internet)
Khi Tào Tháo choán Kinh Châu cũng mới chỉ bình định thực sự có 3 thị xã Bắc Kinh Châu là Nam Dương, Giang Hạ và Nam Huyện, còn 4 thị xã Kinh Nam chỉ hướng về Tào Túa mà đầu hàng trên danh nghĩa. Rồi khi Tháo bại trận Xích Bích phải chạy về Bắc lại thiết lập phòng tuyến mới ở Tương Dương, đất đai chiếm được chỉ là thị xã Nam Dương và một phần Giang Hạ.
Sau chiến dịch Giang Lăng, Chu Du lấy được một phần phía đông nam huyện Giang Hạ và một phần Nam Thị xã, còn Lưu Bị áp dụng kế của Gia Cát mà tiến chiếm đoạt 4 thị xã Kinh Nam và một phần Nam huyện khiến đất cải tử hồi sinh cho sự nghiệp của mình.
Đại chiến Xích Bích huyền thoại, Tào Túa đại bại trước kết hợp Tôn – Lưu, dương thế chia 3 kể từ đây. (Ảnh: Internet)
Suốt quãng thời điểm trong khoảng Kiến An thứ 14 đến năm Kiến An 24, tại Kinh Châu, những địa điểm kế hoạch như Tương Phàn, Giang Lăng do ba thế lực quân phiệt hùng mạnh thay nhau nắm giữ, giành giật kèn cựa với nhau. Xét trên tình thế nhà Lưu lúc đó thì thấy rằng bên Lưu Bị mới manh mún nên rất ít nhân tài.
Trong quân của Lưu Bị lúc đó, Quan Vũ là viên hổ tướng quả cảm nhất, là cánh tay phải của Lưu Bị, có tiếng tăm cực lớn, khả năng thu hút công chúng rất khỏe mạnh hơn đứt những mãnh tướng hàng đầu lúc bấy giờ. Tới Chu Du cũng phải truyền tụng Quan Vũ là viên tướng hổ báo. Lục Tốn sau này cũng phải tán thưởng rằng Quan Vũ là nhân tài trên đời.
Trình Dục là mưu sỹ ý hợp tâm đầu của Túa cũng phải ca ngợi Quan Vũ là vạn người thấy một… Còn điểm nữa là lòng trung của Quan Vũ với Lưu Bị quả là sáng suốt cổ kim có một không nhị. Vậy thì với khí thế ấy, tiếng tăm ấy, lòng trung với chúa ấy, để Quan Vũ trấn giữ Kinh Châu là phù hợp nhất, vì sao không?
Trình Dục là mưu sỹ tâm đắc của Tháo dỡ cũng phải đánh giá tốt Quan Vũ là vạn người thấy một… (Ảnh: Internet)
Khi Lưu Bị từ Ích châu trở về Kinh Châu cũng là lúc cuộc chiến Tôn – Lưu sắp sửa nổ ra. Lưu Bị đóng ở Sàn Lăng, Quan Vũ trong khoảng Giang Lăng xuôi xuống Ích Dương đối đầu cùng Lỗ Túc. Quyền lệnh cho Lã Mông đối đầu cùng Lưu Bị, còn Lỗ Túc đối trận cùng Quan Vũ ở Ích Dương.
Trước tình hình ấy, Lỗ Túc với góc nhìn chính trị sắc sảo của bản thân là chủ trương giảm thiểu chiến tranh ác liệt mang đến rộng rãi tai hại đã cự tuyệt mệnh lệnh của Tôn Quyền, cùng với Quan Vũ bắt đầu hoà đàm, chính là sự kiện “đơn đao phó hội” nhiều người biết đến trong kinh kịch và tiểu thuyết.
Tôn Quyền nỗ lực đòi lại Kinh Châu
Xưa Lỗ Túc cho Lưu Bị “mượn” Kinh Châu với mục đích Lưu Bị sẽ đỡ hộ cho Ngô ở mặt trận Giang Lăng, nhưng tới lúc này Ngô không cần vấn đề đó nữa, mục đích ban sơ không còn, dĩ nhiên Ngô hầu sẽ quay sang “đòi” lại đất.
Mối lo chính yếu của Đông Ngô, vào lúc này, chính là Tây Thục chứ ko phải Bắc Ngụy nữa. Kể trong khoảng sau trận Xích Bích, quân nhà Lưu đã từ cảnh sống vô gia cư, chết vô địa chôn cất, ăn cơm bụi uống nước cống trở thành một thế lực thật sự hùng mạnh, rõ ràng có kĩ năng tranh bá đồ vương.
Cõi trần chia 3. Lưu Bi tráng bá một phương trời. (Ảnh: Internet)
Sự liên kết giữa Ngô với Thục loanh quanh trận Xích Bích cũng chỉ như một biện pháp tạm thời, đề nghị phải thi hành để sinh tồn. Khi Tào Ngụy đã bị đẩy lui, những tranh chấp mở màn biểu lộ, và tất yếu phải trở thành xung đột nhiên khi có mâu thuẫn về mặt ích lợi.
Thực tế, trong cả 60 năm Tam Quốc, Ngô gần như chưa bao giờ thực tâm kết bạn hữu với bên nào, kể cả Ngụy lẫn Thục. Những hiệp ước của Ngô luôn luôn là một giải pháp lâm thời thời để củng cố địa điểm của mình. Cho vay Kinh Châu, chịu tước phong của Nguỵ, cầu hàng với Thục, kết bang giao, rồi hứa hẹn nhau đưa quân phạt Trung Nguyên, đều là như thế. Ngô luôn nghe ngóng và bình chọn tình hình rồi mới hành động, để làm sao có lợi nhất cho bản thân.
Ngô quyết theo đường lối giữ thế chân vạc, bởi vậy nên luôn đổi mới theo thời thế để đảm bảo không nước nào trong 3 nước bị diệt. Lỗ Túc với Gia Cát Lượng. (Ảnh minh hoạ: Internet)
Không lấy được Kinh Châu, Ngô hầu quyết không thể kê cao gối ngủ. Thật ra, giả dụ không có Kinh Châu, Đông Ngô sẽ rất cô thế, chưa chắc đã trụ nổi đến hết 60 năm. Không nắm được phần đất phì nhiêu ấy, chỉ cần hoặc Thục hoặc Ngụy ra binh thì nước Ngô đã rất khốn đốn vì phòng tuyến đã bị co cụm đi quá rộng rãi.
Quan Vũ ‘đơn đao phó hội’
Lưu Bị phái Quan Vũ trấn thủ Kinh Châu, nguyên là đất của Tôn Quyền. Tôn đòi lại mấy phen không được. Lỗ Túc bày mưu cho Tôn như sau: Lỗ đóng quân ở bờ sông Lục Khẩu, cho Cam Ninh, Lã Mông phục binh, mời Quan tới dự tiệc rồi xin trả đất, nếu như không nghe thì sai 50 quân đao phủ đã phục kích sẵn cứ xông ra chém Quan giữa tiệc, rồi xâm chiếm Kinh Châu. Mặc dầu biết rõ mưu chước của Lỗ Túc và bộ tướng đều can ngăn nhưng Quan Vũ vẫn nhận lời Lỗ Túc.
Quan Vũ đi thuyền tới dự tiệc của Lỗ Túc.
Đúng hẹn, Quan Vũ một bản thân một đao đến Lục Khẩu hội với Lỗ Túc và ra về bình yên. Phải chăng Quan Vũ quá liều? Không hề! Quan Vũ một bản thân mình tới phó hội vì 2 lý do sau:
Thứ nhất, Quan Vũ nắm được chủ trương, tính bí quyết của Lỗ Túc. Sau khi Chu Du chết, Lỗ Túc làm Đại đô đốc của Đông Ngô. Phương châm của Lỗ Túc là: Khi nào Ngụy mạnh thì kết thân với Thục, khi nào Thục mạnh thì kết duyên với Ngụy nhằm chia thành thế Tam Quốc, cũng là muốn cho Đông Ngô vững bền.
Hơn nữa, Lỗ Túc là người sâu sắc, nên dù rằng tính kế như vậy nhưng ông cũng không muốn giết mổ Quan Vũ chuốc thù với Thục. Do vậy, khi đón Quan Vũ ở bờ sông, Lỗ Túc vội đến gần Quan Vũ thi lễ và nói nhỏ tham gia tai Quan Vũ “Ông đi cạnh tôi nhé”. Và, cứ như thế, Quan Vũ cầm Thanh long đao đi kế bên Lỗ Túc, nói cười vui mừng khiến cho cộng đồng Cam Ninh, Lã Mông muốn ra tay cũng không được.
Thứ hai, Quan Vũ muốn cho Đông Ngô, đặc biệt là bộ tướng Cam Ninh, Lã Mông thấy được uy vũ của ông và cũng là sức mạnh của Thục. Và, muốn khẳng định “Quan Vũ còn thì Kinh Châu còn” Đông Ngô đừng mong chiếm đoạt đất của Hán thất.
[embedded content]
Quan Vũ đội khăn xanh, mặc áo bào màu lục, ngồi thuyền đi tới. Trên thuyền ngoài Châu Thương cầm đao Thanh long đứng hầu chỉ có thêm tám, chín người lực lưỡng giắt mã tấu hộ vệ.
Uy vũ của Quan khiến cho Lỗ Túc khiếp đảm. Quan không chịu trả đất, một tay cầm đao, một tay nắm chặt Lỗ ra thuyền về thành bình an. Quân Đông Ngô trước đã ém sẵn bên sông đành phải thúc thủ. Đời sau quá mến mộ khí phách Quan, ví việc ấy còn hơn cả Lạn Tương Như nước Triệu thời Chiến quốc, một chính mình vào dự hội Hàm Trì, coi vua tôi nhà Tần chẳng tham gia đâu. Nên có thơ khen tặng rằng:
“Một đao phó hội uống hờ hững,
Coi bé xíu Đông Ngô tựa con nhỏ.
Khảng khái nhân vật trong cuộc rượu,
Hàm Trì gấp mấy Lạn Tương Như.“
Giai thoại ‘đơn đao phó hội’ mà Quan Vân Trường để lại đã giúp ông lưu danh thiên cũ rích. (Ảnh: Internet)
Đa dạng người cho rằng, “Đơn đao phó hội” biểu lộ uy dũng của Quan Vũ, điều đó đúng nhưng chưa đủ. “Đơn đao phó hội” còn thể hiện cái “trí” của Quan Vũ, “biết người biết ta”. Quả thật là “Trí dũng song toàn”.
Ánh Trăng tổng thích hợp
Tìm hiểu:
Home
Cong-Dong
Khí phách của người quân tử: Quan Vân Trường một bản thân mình cầm đao đến Đông Ngô dự tiệc
Thứ Ba, 30 tháng 8, 2016
Khí phách của người quân tử: Quan Vân Trường một bản thân mình cầm đao đến Đông Ngô dự tiệc
Xem thêm bài viết
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)

Hãy Comment chuẩn SEO vừa làm tốt cho site của Bạn vừa không bị GOOGLE phạt. Nếu muốn lấy backlink hãy chèn URL không chèn code gắn text link. Biểu tượng hài hướcEmoticon