Chuyện thật như đùa. Câu chuyện về đấng phu quân và bà xã chán nhau tới tận cổ, thậm chí ăn cơm còn không ai oán nhìn mặt nhau làm rộng rãi người nghe mà ái ngại. Nhưng đó là câu chuyện có thật của hiền thê chồng tôi, mà cho đến lúc này, hậu phi chồng tôi dù là danh nghĩa bà xã chồng nhưng vẫn việc ai người áy làm, tiền khách hàng nào người tình tiêu.
Mái nhà nhị bên đều không hay nhân thức về chuyện này vì ngoài mặt, chúng tôi vẫn biểu hiện là một cặp đôi hạnh phúc làm cho nhiều người ghen tuông ghen. Chỉ là chuyện con trẻ trong nhà, chúng tôi tự sắm lý do hi hữu muộn để không người nào phải hỏi nhiều.
Yêu nhau 10 năm, đó là mối tình quá dài đối với một cặp đôi thời tiến bộ. Quen nhau từ thời cấp 3, lớn lên học đại học lại tiếp tục quen và yêu nhau. Tình yêu ấy cứ lớn dần, cả sau này tốt nghiệp, đi làm vẫn còn yêu nhau. Cả nhị cùng xác định là người ấy nhưng vô cùng thoải mái, không gò bó bạn nào cả. Sau cuối,khi công tác bất biến, cha mẹ hối thúc lấy nhau, hai đứa cũng gật đầu đồng ý.
Cuộc hôn nhân sau chục năm yêu nhau làm phổ biến người hâm mộ, thế nên, người ta tụng ca chúng tôi giống như một cặp uyên ương trong chuyện cổ tích. Chỉ có chúng tôi là hiểu, ko phải như mơ, đời cũng không như những gì người ta trông thấy. Người trong cuộc mới thấu hoàn cảnh của bản thân. Tôi và anh yêu nhau lâu như thế nên càng thấy, cả nhì chẳng còn mấy lãng mạn như người ta. Cả nhị đã quá nắm bắt nhau giống như một đôi tri kỉ. Chỉ là thân nhau đến mức không có người thứ ba nào dám xen vào chuyện tình này. Và chúng tôi cưới nhau…
Chúng tôi quyết định không sinh con và tiền của ai thì người yêu tiêu. Có lần, bố chồng bảo con dâu đưa tiền có việc, theo lý là chồng phải đưa nhưng tôi vì nể nên cũng diễn kịch. (Ảnh minh họa)
Cuộc hôn nhân vỏn vẹn 3 năm, dù là không ly hôn nhưng chúng tôi ở bên nhau gần như chơi còn tình cảm mà chỉ là trách nhiệm. Cả hai vì đã quá thân và cũng rất hiểu tình cảnh của nhau, lại thương cha mẹ nên không muốn li hôn, cũng sợ nhân gian cười chê. Nên chúng tôi đã lập ra một chiến lược ‘thả cửa’ cho tình địch, để hai người được hòa bình ra ngoài, yêu bạn nào thì yêu, chạm chán ai thì gặp và chơi với khách hàng nào thì chơi.
Chúng tôi quyết định không sinh con và tiền tài người nào thì nửa kia tiêu. Có lần, bố chồng bảo con dâu đưa tiền có việc, theo lý là chồng phải đưa nhưng tôi vì nể nên cũng diễn kịch. Hôm sau, tôi phải đòi bằng được khoản đó và chồng cũng sòng phẳng trả. Chúng tôi rõ quan niệm, bác mẹ khách hàng nào một nửa nuôi, không phận sự của khách hàng nào. Và tiền của ai người yêu tiêu, hết thì đi mượn và ghi sổ nợ. Nên con số nợ của chúng tôi cũng kha khá nhưng nhất thiết không được nợ quá một bốn tuần.
Nhị hiền thê chồng ở bình thường một nhà nhưng tối không bao giờ ngủ bình thường giường. Tôi có bạn trai, chồng có bạn gái và chúng tôi trao đổi, không xâm phạm vào quyền riêng tây của nhau. Nhì người giữ bí mật cho nhau. Vẫn ra ngoài cùng, đi làm cho cùng và cùng nhau thông báo bận việc đi liên hoan, chỉ là, mỗi người đi một hướng rồi lại hứa nhau ở một điểm, chở nhau về để bố mẹ chồng khỏi đa nghi.
Tôi đã sống như thế suốt mấy năm và chồng cũng vậy. Cả nhị có những mối quan hệ mới, có những cuộc tình mới và cả những mối lo toan khác. Nhưng, lúc bé bỏng đau, bệnh tật, tôi và chồng vẫn là những người tri âm, ở kế bên và chăm sóc cho nhau không rời một bước.
Mấy năm không có con, mê mải với các mối quan hệ mới, rồi dấn thân các cuộc tình chẳng đâu vào đâu vào đâu, chúng tôi lại nhận ra, khi nhỏ dại yếu chỉ có người bên cạnh bản thân mới chăm nom được chính mình. Các cô bồ, ông bồ, những người bạn chơi với chúng tôi, nào có người nào hỏi han được một lời. Phần nhiều chỉ là những mối quan hệ viển vông, những mối quan hệ không đâu vào đâu tham gia đâu và chẳng rõ ràng. Chỉ có chồng, hậu phi là luôn có nghĩa vụ với nhau.
Mấy năm không nằm tầm thường giường, cái cảm giác lúc chồng say rượu, tôi lại bê anh lên giường rồi ngã tham gia người anh, sao mà ấm áp như ngày nào. Đột trỗi dậy những thứ xúc cảm yêu đương như thời chưa cưới, sao cơ mà lùng đến thế.
Nhì người khiến hiền thê chồng đã bao năm mà giờ đây, sau mấy năm không động chạm đến nhau, tôi lại mua được cảm giác khác biệt này từ chồng. Liệu có phải, sau bao nhiêu thời điểm không ở cạnh nhau thì chúng tôi mới trông thấy, không khách hàng nào quý giá hơn người kế bên bản thân mình? Tôi mở màn thấy yêu chồng, nhớ chồng, và không còn cần đến các mối quan hệ lăng nhăng nữa.
Tôi đã ở nhà, siêng năng làm người phi tần ngoan nhân từ và đợi anh về ăn cơm mỗi tối, nhắn cho anh những tin nhắn chiều chuộng. Dần dà, anh cũng đã bỏ các mối quan hệ cũ và về với tôi, cung phi chồng cười nói, vui lòng, đưa nhau đi chơi, đi hội hè như ngày nào…
Chúng tôi lại phổ biến giường, đó là một kì tích. Và đa số diễn ra như một cặp thê thiếp chồng mới cưới sau hơn 3 năm tái phù hợp.
Sau cùng thì, hoàng hậu chồng tôi cũng nhìn thấy, chỉ có chúng tôi mới đích thực thích hợp nhau, thực sự cần nhau, ân cần nhau và 10 năm qua thật không uổng phí. Mấy năm thả cửa, có lẽ là khoảng thời điểm thử thách để chúng tôi nhận ra rằng, chúng tôi thật sự không thể xa nhau….
Eva tám là nơi chị em tâm tư, san sớt những câu chuyện, những vấn đề khúc bận bịu về hôn nhân, mái ấm, cuộc sống, trải nghiệm buôn bán, khiến giàu. Hãy gửi tâm tư về liên hệ chiase@khampha.vn để thu được những góp ý cũng như những ‘cao kiến’ thực tâm của chị em. Bài viết của khách hàng sẽ được chọn đăng trên chuyên mục ví như thích hợp quy chuẩn nội dung và sẽ được bảo mật thông tin cá nhân. |
Tham khảo thêm: tinmoinhat
Hãy Comment chuẩn SEO vừa làm tốt cho site của Bạn vừa không bị GOOGLE phạt. Nếu muốn lấy backlink hãy chèn URL không chèn code gắn text link. Biểu tượng hài hướcEmoticon